09/04/2010
|
18:48:00
Người dày công phục dựng trang phục cung đình
|
Nghệ nhân Vũ Văn Giỏi chỉ dẫn một số chi tiết thêu phức tạp cho thợ thêu. |
Trong 20 năm qua, những bộ trang phục cung đình trưng bày ở những cuộc triển
lãm và bảo tàng trong và ngoài nước đã thu hút sự chú ý của công chúng.
Nghệ nhân Vũ Văn Giỏi ở thôn Đông Cửu, xã Dũng Tiến, huyện Thường Tín,
Hà Nội đã dày công phục dựng áo vua, trang phục cung đình.
Nghề thêu từ khi được ông Tổ Lê Công Hành (1606-1661) truyền dạy cách đây 350
năm vào giữa thế kỷ 17 ở xã Quất Động-Thường Tín, dần tỏa rộng khắp các làng lân
cận. Cuối thế kỷ 18 đầu thế kỷ 19, hậu duệ những nghệ nhân thêu thôn quê Thường
Tín được trưng dụng tới Huế làm các trang phục cung đình như long bào, áo, mũ,
hia, hài cho triều Nguyễn (1802-1945).
Chúng tôi về Đông Cửu gặp nghệ nhân Vũ Văn Giỏi và vợ là chị Nguyễn Thị Bé để
xem lại các bộ trang phục triều Nguyễn và nghe anh chị kể về quá trình phục dựng
áo vua.
Năm 10 tuổi, Vũ Văn Giỏi bắt đầu biết thêu và dần kế thừa cha ông nghệ thuật
thêu rồng, thêu phượng. Thêu rồng, phượng cung đình - nét đặc sắc lâu đời vùng
Thường Tín xưa được thể hiện qua kỹ thuật thêu đường lượn, đường viền các khối
hình, thêu nối đầu, thêu đột, thêu kim tuyến… Dần dần, anh học thêu áo vua và
trang phục cung đình.
Năm 1998, chiếc áo thái tử triều Nguyễn đã được anh phục dựng thành công sau bốn
năm nghiên cứu. Qua hơn 15 năm làm nghề phục dựng trang phục cung đình, anh làm
được 30 bộ áo, từ áo vua tới áo hoàng hậu, thái tử, công chúa. Bộ trang phục
cung đình của nghệ nhân Vũ Văn Giỏi đã gắn liền sự kiện UNESCO công nhận Nhã
nhạc cung đình Huế là kiệt tác văn hóa phi vật thể và truyền khẩu của nhân loại
năm 2003.
Nói về nghề cùng kỹ thuật phục dựng áo vua, nghệ nhân Vũ Văn Giỏi cho biết:
"Loại trang phục này đòi hỏi tỉ mỉ, khắt khe, chính xác tới từng chi tiết như
chọn tơ, xe chỉ, nhuộm màu, đường thêu. Để hiểu về mẫu mã trang phục cung đình
xưa anh phải tự mày mò nghiên cứu qua sử sách, hoa văn, họa tiết trên các di vật
còn lại trên bia đá cổ, đình, chùa, cũng như học hỏi các cụ già làm nghề thêu
trong làng…"
Trang phục mỗi triều vua có chất liệu riêng nên phải chọn sao cho phù hợp. Triều
Lý (1009-1225) dùng gấm vóc may lễ phục, vua mặc áo màu vàng, quần tía, búi tóc,
cài trâm vàng.
Triều Nguyễn (1802-1945), trang phục vua có mũ miện, áo long cổn, xiêm, đai,
hia… Áo long cổn bằng sa nam màu vàng trầm, thân áo thêu nhiều họa tiết như
rồng, mặt trời, mặt trăng, sao, núi. Vạt thêu rồng, mây, hình sóng nước… Tay áo
thêu họa tiết hình con dơi cùng rồng quay đầu xuống. Bên trong mặc áo đơn màu
bạch tuyết, cửa tay thêu hình rồng, mây.
Chất liệu vải, chỉ thêu bằng tơ tằm. Cách thêu đường canh nào, theo đúng đường
canh đó. Dù có hàng ngàn mũi chỉ trong một đường canh thì các mũi này phải đều
nhau cả về độ dài lẫn khoảng cách. Chỉ thêu tơ tằm màu sắc hòa nhã, không bóng
nhưng cũng không xỉn.
Áo của mỗi ngôi thứ khác nhau cũng dùng một loại chỉ khác nhau. Áo vua (long
bào) dùng chỉ xe hai chiều, nền màu ngũ sắc thiên lam, vàng. Áo hoàng hậu có màu
tím, đỏ, hồng. Áo hoàng tử màu vàng. Màu kim tuyến áo hoàng hậu khác áo công
chúa, hoàng tử. Mỗi trang phục đều có quy định riêng khắt khe về khoảng cách
giữa các họa tiết, khuy cài... nên mỗi trang phục phải đặt một thợ riêng giỏi
làm cho từng chi tiết. Bộ áo đơn giản nhất cần bốn thợ thêu trong vòng năm
tháng.
Nghệ nhân Vũ Văn Giỏi tâm sự: "Phục dựng trang phục cung đình đã thành nghiệp
rồi. Dường như các vua 'có chỉ' cho mình gắn bó với việc làm sống lại trang phục
cung đình các triều đại." Nghệ nhân cũng mong muốn thành phố Hà Nội có sự đầu tư
tiền của để phục dựng trang phục cung đình triều Lý (1009-1225) trưng bày tại
Đại lễ 1.000 năm Thăng Long-Hà Nội./.
(Báo Ảnh Việt Nam/Vietnam+)