02/11/2012
|
10:22:00
Một thời Ga Hàng Cỏ
Mặc dù đã được đổi tên từ năm 1976 là Ga Hà Nội nhưng trong tâm khảm nhiều
người dân Thủ đô vẫn còn đó cái tên Ga Hàng Cỏ một thời khó phai.
Từ khi ga được khánh thành tháng 4/1902 đến năm 1976, nghĩa là tới 74 năm, nhiều
người dân Hà Nội đã quen với tên gọi Ga Hàng Cỏ. Bởi thế mà tuy được đổi tên từ
năm 1976 thành Ga Hà Nội, nhưng trong tâm khảm của người Hà Nội vẫn còn đó cái
tên Ga Hàng Cỏ một thời khó quên.
Có thể nói vào những năm đầu thế kỷ 19, ga Hàng Cỏ là một trong những công trình
được xếp vào loại kỳ quan thế kỷ, bởi chẳng mấy ai tưởng tượng nổi ở trên cái
chợ cỏ bồng bềnh bông lau trắng, thuộc thôn Tiên Mỹ, huyện Thọ Xương ngày xưa ấy
lại mọc lên một “lâu đài” nguy nga đến thế.
Ấy thế rồi những tiếng còi tầu đầu tiên vang lên làm rạo rực lòng người bởi, từ
đây là những chuyến đi xa; từ đây tiếng còi tàu làm đau đáu những con mắt đợi
chờ; cũng từ đây là những nỗi niềm mong nhớ, hẹn hò và chia ly. Ga là thế, xen
kẽ niềm vui và nước mắt. Cả một thời gian dài ga Hàng Cỏ là chứng nhân cho nhứng
ngày tháng buồn đau của dân tộc, qua những chuyến tàu chở xác người chết đói, và
những cảnh đàn áp người dân của hai đế quốc Pháp và Nhật, kéo dài hơn nửa thế
kỷ. Chỉ đến khi Cách mạng tháng Tám bừng lên, ga Hàng Cỏ mới rùng mình chuyển
động, với khí thế hừng hực tuôn trào, trong công cuộc đánh Pháp đuổi Nhật của
đồng bào ta. Mọi người không thể quên những đoàn tàu ngày dêm chở hàng ngàn
chiến sĩ “Nam tiến”, tại ga Hàng Cỏ vào thời gian cuối năm 45 và đầu năm 46, để
chi viện cho miền Nam đánh đuổi thực dân Pháp. Nam tiến là hình ảnh rạo rực trên
sân ga, thể hiện khí thế mạnh mẽ của một dân tộc anh hùng. Những cuộc chia ly
trên sân ga giờ đây không còn những nỗi buồn thương mà là những lời hò hẹn ngày
về trong chiến thắng. Từ ngày ấy ga Hàng Cỏ đã thuộc về cách mạng, thuộc về
người dân Hà Nội ngàn năm. Và cũng bắt đầu từ đây, nhà ga trở thành chứng nhân
cho những trang lịch sử hào hùng của quân và dân thủ đô.
Bắt đầu là từ đêm 19/12/1946, theo lời kêu gọi kháng chiến của Bác Hồ, đến
15/1/1947 là 25 ngày đêm quân và dân ta dũng cảm chiến đấu tiêu diệt thực dân
pháp và giành giật từng mét đất trong nhà ga Hàng Cỏ. Sau một thời gian làm chủ
nhà ga, thu nhiều súng đạn của địch rồi mới bí mật rút lui an toàn. Nhưng bộ đội
và tự vệ ta vẫn bám sát tình hình địch và vận động công nhân không đi làm và tìm
cách đánh phá không cho giặc vận hành nhà ga hoạt động trở lại...Rồi từ đó, sân
ga là nỗi niềm mong mỏi ngày trở về, trong chín năm quân và dân ta trường kỳ
kháng chiến. Bao lời hẹn ước cho một ngày giải phóng và đất nước thật sự độc lập
và tự do. Những con tàu lại hú còi lên đường trong chờ đợi. Nỗi lòng người lái
tàu vẫn đau đáu chờ tin ngày chiến thằng trở về từ mặt trận Điện Biên Phủ... Và
cái ngày ấy đã đến. Đoàn quân chiến thắng đã trở về. Những tên lính Pháp cuối
cùng ở ngà ga tháo chạy. Sáng 9/10/1954, lãnh đạo hỏa xa của ta tiếp quản ga
Hàng Cỏ, chuẩn bị chuyến tàu đầu tiên có cắm cờ đỏ sao vàng và treo biểu ngữ
chạy xuống ga Văn Điển đón bộ đội, cán bộ, nhân dân vào nội thành. Ngày
10/10/1954, Thủ đô Hà Nội được giải phóng và ngay buổi chiều, tàu của ta đã chạy
sang Gia Lâm, sau 2 giờ quân đội Pháp rút lui về nước qua cầu Long Biên.
Ga Hàng Cỏ bắt đầu những trang sử mới trong thời kỳ dựng xây đất nước và thủ đô.
Hàng vạn người con của Hà Nội đã lên đường xây đựng đất nước và nhập ngũ để bảo
vệ tổ quốc, bởi kẻ thù vẫn còn xâm lược miền Nam. Ga Hàng Cỏ là nơi xuất phát
cho hàng trăm chuyến tàu đưa những người con của thủ đô lên đường. Nơi đây,
những bài ca yêu nước đã vang lên. Tiếng còi tàu của mùa xuân đất nước đã rung
lên với bao cảm xúc yêu thương của tình yêu đôi lứa; tình cảm quyến luyến lúc đi
xa; cùng những giọt nước mắt hẹn ngày trở về. Ga là nơi phát lên những tín hiệu
hy vọng về những sự đổi mới và lớn mạnh...
Nhưng rồi 18 năm sau, ga Hàng Cỏ lại đứng trước một thử thách bom đạn của giặc
Mỹ xâm lược, điên cuồng đánh phá miền Bắc. Chúng hòng chặn các chuyến tàu chi
viện cho chiến trường miền Nam. Những trái bom rơi xuống nhưng không hề làm quân
và dân thủ đô nao núng. Đảng bộ ga và cán bộ CNV chấp nhận mọi hy sinh gian khổ
tiếp sức cho cuộc chiến đấu chống Mỹ, giữ vững huyết mạch giao thông, chi viện
cho quân và dân ta ở miền Nam, ngày càng đánh to thắng lớn. Ngay kể cả khi máy
bay giặc Mỹ ném bom trúng ga Hàng Cỏ, ngày 21/12/1972, các chuyến tàu vẫn lên
đường dưới đạn bom khốc liệt, với tình thần thép “Qua sông không cầu, chạy tàu
không ga”.
Sau chiến thắng “Điện Biên Phủ trên không” của quân và dân thủ đô, giặc Mỹ thua
tan tác, chiến trường miền Nam ngày càng thắng lợi giòn giã. Năm 1975, miền Nam
được hoàn toàn giải phóng và thống nhất đất nước. Ga Hàng Cỏ cũng được xây sửa
lại. Tòa nhà chính được xây lại mới và hoàn chỉnh năm 1976. Từ đó, ga Hàng Cỏ
được đổi tên ga Hà Nội. Và niềm vui to lớn đến mọi người, khi chuyến tàu đầu
tiên thông tuyến xe lửa thống nhất, giữa hai miền Bắc-Nam, vào ngày 4/12/1976,
sau 30 năm gián đoạn.
Ga Hà Nội giờ đây đã được số hóa việc bán vé với hàng loạt máy vi tính do các
nhân viên phục vụ. Nghĩa là ga Hà Nội khác xưa nhiều lắm. Nhưng từng bậc thềm ở
đây vẫn như ám làn khói của đạn bom trong ký ức của một thời sinh tử. Và trong
tương lai không xa sẽ có một con đường tầu ngầm, đi từ ga Hà Nội tới Nhổn, đem
tới nhiều đổi thay kinh tế xã hội cho Thủ đô.
Hình ảnh ga Hà Nội ngày một lung linh hơn. Hiện đại hơn và càng ngày càng quốc
tế hóa trong thời buổi hội nhập. Con tàu Việt Nam đi suốt bốn mùa vui, chạy dọc
thế kỷ 21 đầy mơ ước trong tương lai. Những con tàu ghi dấu từ ga Hàng cỏ trăm
năm thương nhớ, chẳng thể nào phai mờ./.
(Thanglonghanoi/Vietnam+)